Quẳng” bệnh nhân cho bệnh viện!?

on 3/13/13

 Benh vien khi bệnh đã khỏi, được cho ra viện thì người nhà, người thân lại “lặn một hơi”, trốn tránh trách nhiệm. 

 Kỳ 1: Khi máu mủ cũng... cạn 

 Vòng quanh rồi lại về bệnh viện 

BV Bệnh Nhiệt đới Trung ương đang điều trị cho một bệnh nhân nữ tên N., 54 tuổi, bị tai biến, liệt nửa người, ở phường Đồng Xuân, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Bệnh nhân này có 4 người con và có người ruột thịt ở Hà Nội, nhưng không hiểu lý do gì, bà đã bị bỏ rơi lại bệnh viện.

Quẳng” bệnh nhân cho bệnh viện!?, Bác sĩ của bạn, Sức khỏe đời sống, Benh vien, benh nhan, chan thuong tuy co, nguoi thay thuoc, suc khoe, bao

Chăm sóc bệnh nhân tại BV Nhiệt đới. Ảnh: TM

TS. Trần Phương Thúy, Trưởng phòng Kế hoạch Tổng hợp cho biết, bệnh nhân bị chấn thương tủy cổ, được mổ cấp cứu tại BV Bưu Điện. Sau khi mổ, bệnh nhân được chuyển sang điều trị phục hồi chức năng thì bị viêm phổi và đưa vào BV Bệnh Nhiệt đới để điều trị. Bệnh nhân nhập viện điều trị từ trước Tết, nhưng không có người nhà đến chăm sóc thường xuyên, thi thoảng có người họ hàng qua lại hỏi han và thuê một người giúp việc để chăm sóc. Tuy nhiên, do làm hơn 1 tháng mà người giúp việc không được trả lương nên họ đã thôi việc. Bệnh nhân vẫn ở lại BV và được các bác sĩ, y tá thay nhau chăm sóc.

Đến sau Tết, sức khỏe bệnh nhân hồi phục, BV gọi điện cho người nhà đến làm thủ tục ra viện, nhưng các số điện thoại được lưu trong hồ sơ bệnh án đều không liên lạc được. Sau này, BV liên hệ với con gái bệnh nhân, nhưng cô gái cũng không đóng viện phí vì cho rằng mình là con gái nên không có trách nhiệm chi trả.

Lần theo địa chỉ ghi trong hồ sơ, BV đã cử BS. Nguyễn Thanh Bình xuống nhà bệnh nhân. Nhờ sự giúp đỡ của Công an phường Đồng Xuân nên đã tìm được tới gia đình người em trai. Tại đây, em trai bệnh nhân đã gọi điện cho các con của chị N. đến gặp bác sĩ, nhưng không ai có mặt.

Lần thứ hai, BS. Nguyễn Thanh Bình lại đến UBND phường Đồng Xuân, nhờ có sự phối hợp nhiệt tình của phường, đã mời được người anh trai bệnh nhân đến làm việc 3 bên: người nhà - UBND phường và bệnh viện. Người anh trai hứa sẽ đón bệnh nhân về BV Thanh Nhàn để điều trị. Nhưng khi mọi thủ tục đã được hoàn tất, người anh trai bệnh nhân đã biến mất. Các bác sĩ BV Bệnh Nhiệt đới lại đưa bệnh nhân trở lại BV để tiếp tục điều trị và cắt cử bác sĩ, y tá nhân viên chăm sóc.

Tại Trung tâm Chống độc BV Bạch Mai, phóng viên ghi nhận trường hợp bệnh nhân N.H.T.N, 27 tuổi đang nằm điều trị ở đây vì bị ngộ độc amphetamin do dùng ma túy tổng hợp. Người nhà N. ngày một lần thuê người đưa thức ăn và vài thứ đồ dùng vào bệnh viện, còn lại mọi việc “phó mặc” bác sĩ và y tá.

Trao đổi với phóng viên, N. chua xót, “em nghiện ma túy, bị sốc thuốc, mẹ em cho em nhập viện, bà ấy chỉ đưa vào đây rồi đi về. Một ngày thuê người chẳng quen biết mang đồ vào cho em, đã là thằng nghiện thì chữa làm quái gì nữa, phải không chị. Bà ấy bỏ em là phải...”.

 Chỉ còn lại tấm lòng thầy thuốc 

Trao đổi với phóng viên về trường hợp của bà N., BS. Vũ Minh Điền, người trực tiếp điều trị ở BV Bệnh Nhiệt đới Trung ương cho biết, mặc dù, đến thời điểm này, số tiền điều trị của bà N. được BHYT thanh toán 80%, chỉ còn lại 20% tiền viện phí của bệnh nhân chưa được thanh toán nhưng các bác sĩ vẫn tiếp tục chăm sóc bà N. như người thân trong gia đình.

Thông cảm với hoàn cảnh của bà, các y tá, hộ lý thay phiên nhau chăm sóc thường xuyên, từ cắt móng tay, móng chân đến việc vệ sinh cá nhân. Vì bà N. phải nằm bất động, cần phải thay đổi tư thế nằm để tránh hoại tử nên dù bệnh nhân trong khoa rất đông nhưng các thầy thuốc thay nhau cử người theo dõi, cho ăn 6 giờ/ lần qua ống xông...

“Trách nhiệm của người thầy thuốc, thấy bệnh nhân như vậy, chúng tôi không thể bỏ mặc, kể cả bệnh nhân không có tiền vẫn phải chăm vì không thể thấy chết mà không cứu. Mặc dù trong khoa vẫn còn nhiều bệnh nhân nặng và các y tá, hộ lý cũng quá tải nhưng không thể để bệnh nhân nằm một mình mà không được ăn uống, chăm sóc...”  - BS. Điền nói.

Còn TS. Phạm Duệ, Giám đốc Trung tâm chống độc, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, có rất nhiều trường hợp bệnh nhân không có người thân chăm sóc, họ bị bỏ rơi, bệnh viện đã phải cử người để chăm nom. Bác sĩ phải làm đúng trách nhiệm lương tâm của một thầy thuốc; bệnh nhân có thể bị gia đình bỏ rơi, chứ các thầy thuốc không bao giờ bỏ rơi bệnh nhân của mình.

Nguồn: 24h.com.vn

Ở nước ta, người cao tuổi được Đảng, Nhà nước và các tầng lớp nhân dân thuộc mọi lứa tuổi quan tâm chăm nom liền tù tù, để người cao tuổi sống vui khoẻ, đấu đóng góp trí tuệ và kinh nghiệm cho công cuộc phát triển giang sơn. Có lẽ trên thế giới không có nhiều nơi được như ở Việt Nam, nơi tuổi tác là tài sản quí giá của mỗi gia đình, dòng họ, và của cả dân tộc.
Trên phạm vi toàn cầu, phải đến đầu những năm 80 của thế kỷ trước, Liên Hợp Quốc mới có thông điệp về việc đảm bảo một cách không hạn chế mọi quyền lợi của người cao tuổi. Và phải 10 năm sau, vấn đề mang tính toàn cầu này mới chính thức được đặt đúng tầm vóc của nó, khi Liên Hợp Quốc quyết định lấy ngày 1/10 hằng năm làm Ngày quốc tế Người cao tuổi.

sức khỏe và đời sống

Ở Việt Nam, quan tâm chăm nom người cao tuổi là đạo lý truyền thống ngàn năm. Hành động theo đạo lý nên không ai kể ra, mà có kể ra cũng không hết, nhưng có thể hình dong khái quát qua câu:“Sữa để em thơ, lụa tặng già”. Không chỉ về vật chất, mà đời sống tinh thần của người cao tuổi cũng được toàn xã hội quan tâm chăm lo liền tù tù, cầm cố ngày càng đủ đầy hơn theo điều kiện có thể.

Tuy nhiên, theo số liệu của Hội Người cao tuổi, bây giờ, đời sống vật chất của đa số người cao tuổi còn gặp rất nhiều khó khăn. 70% không có tích luỹ về tài chính. Người cao tuổi có cuộc sống dư dả chỉ chiếm khoảng 1%. Ngoài ra, người cao tuổi còn phải đối mặt với bệnh tật. 95% chịu gánh nặng bệnh tật kép, chính yếu là mãn tính.

Sức khỏe và gia đình

Về đời sống tinh thần, hiện có 13% tổng số người cao tuổi gặp trắc trở, và chỉ có 20% cảm thấy thoải mái về tinh thần. Ở không ít gia đình, quan hệ giữa ông bà, cha mẹ và con cái với bổn phận “thờ mẹ, kính cha”, nghĩa vụ trách nhiệm “trẻ cậy cha, già cậy con” chưa được coi trọng, hoặc không được thực hiện liền tù tù do những lý do, hoàn cảnh khác nhau.

Để trợ giúp từng gia đình và mỗi người cao tuổi, Đảng và Nhà nước ta có nhiều chủ trương, chính sách hợp với từng thời kỳ, giai đoạn, nhằm từng bước nâng cao mức sống cả về vật chất và tinh thần, tổ chức tốt các dịch vụ xã hội đảm bảo cho người cao tuổi sống khoẻ, sống có ích; tạo thêm cơ hội để người cao tuổi tham gia vào các hoạt động chính trị, kinh tế - xã hội, đấu đóng góp trí tuệ và kinh nghiệm vào sự phát triển của giang sơn.

Gần đây, Pháp lệnh về Người cao tuổi đã được nâng lên thành Luật. Rồi một Chương trình hành động Quốc gia về Người cao tuổi từ nay đến năm 2020 đã dự kiến nhiều chỉ tiêu cụ thể phải đạt 100%. Đó là bít tất người cao tuổi được cải thiện đời sống vật chất và tinh thần, được khám chữa bệnh, chăm nom sức khoẻ. Người cao tuổi không phải sống trong nhà tạm, người nghèo được trợ giúp xã hội. Mọi người cao tuổi đều được tạo điều kiện tham gia vào các hoạt động kinh tế - xã hội, phát huy vai trò trong gia đình và cộng đồng. Các cấp lãnh đạo, người dân và người cao tuổi nhận thức rõ ràng và đầy đủ về già hoá dân số và sự cần thiết chuẩn bị cho tuổi già…

Tuy không nhiều người cao tuổi có tích lũy tốt về kinh tế, nhưng tuổi tác bao giờ cũng đi kèm với kinh nghiệm, vốn sống, trí tuệ và bản lĩnh, đó là tài sản vô giá. Tuổi cao - gương sáng - chí càng cao. Ở nơi nào trên giang sơn ta cũng có thể nêu ra những tấm gương người cao tuổi làm kinh tế giỏi, vừa phát huy công sức, trí tuệ làm giàu cho bản thân, cho gia đình, cho dòng họ, vừa góp phần giải quyết công ăn việc làm, giúp đỡ về nhiều mặt cho các gia đình quanh lối xóm, cho cộng đồng, cho xã hội.

Ở phường, xã, thôn, bản, khối phố nào cũng có những người cao tuổi làm nòng cốt trong các các cuộc vận động chính trị, văn hóa, xã hội; khuyên bảo động viên con cháu và chủ động đóng góp, nêu gương sáng trong tất cả phong trào, các hoạt động ở cơ sở. Ở đơn vị, tổ chức, doanh nghiệp nào cũng có những người cao tuổi nghỉ hưu rồi vẫn tích cực tham gia tư vấn, trợ giúp về trí tuệ và kinh nghiệm cho lớp kế tiếp. Trong các gia đình, nhiều người cao tuổi dù sức khỏe và điều kiện kinh tế hạn chế vẫn dành thời gian tham gia nuôi dạy cháu con. Thật hạnh phúc cho những đôi vợ chồng trẻ nào có ông bà nội ngoại trợ đỡ việc trông nom con cái.

Hiện cả nước ta có khoảng 8,5 triệu người cao tuổi, chiếm 10% dân số. Những con số này sẽ ngày càng tăng theo xu hướng già hoá dân số. Cách đây khoảng 10 năm, Đại hội thế giới lần thứ 2 về Người cao tuổi tổ chức tại thủ đô Madrid (Tây Ban Nha) đã khẳng định: “Sự tăng thêm tuổi thọ ở nhiều vùng trên thế giới là một thành tựu quan trọng của loài người”. Đã là thành tựu của loài người thì kỹ năng, kinh nghiệm, trí tuệ của người cao tuổi chắc chắn phải được thừa nhận như một thứ tài sản vô giá. Ở Việt Nam, điều này phù hợp với đạo lý truyền thống, nên đã, đang và sẽ còn tiếp tục được biểu hiện rõ ràng và mạnh mẽ hơn trong thực tế



0 comments:

Post a Comment